05/11/2017
15

The Big October 2017

30 October, 2017, Chuyến bay 94km thiết lập kỷ lục mới tại điểm bay Đồi Bù, phi công Le Hoang Bach

Tháng 10 hàng năm ở khu vực Miền Bắc Vietnam thường là mùa bay Dù lượn đẹp nhất. Cứ mỗi khi nắng hanh khô, ruộng lúa đã gặt chừng 2,3 tuần và nông dân đang nghỉ ngơi sau mùa gặt thì đây chính là thời gian tốt nhất trong năm cho các phi công đẩy xa khoảng cách cho các chuyến bay. Năm 2013, chuyến bay xa đầu tiên ở khu vực này tôi thực hiện là 41km và kỷ lục này giữ nguyên trong vòng 3 năm cho đến khi Đinh Tuấn Linh và Ngô Xuân Trường là 2 phi công trẻ liên tiếp vượt qua ở mức độ 54km và 59.8km vào tháng 10 năm 2016. Mọi nỗ  lực của tôi năm đó cũng chỉ dừng lại ở mức 59.3km mà không vượt qua nổi cột mốc Kỷ lục của Trường trước khi tháng 10 trôi qua.
.
 Bay đường trường ở Vietnam là một sự thách thức rất lớn. Địa hình hiểm trở, độ ẩm không khí luôn cao ở mức 75-90% luôn làm cho trần mây thấp và tìm kiếm lõi thermal là việc khó khăn vô cùng. Bên cạnh đấy, việc không phận dành cho môn Thể thao hàng không hoàn toàn chưa rõ ràng cộng với việc vùng cấm bay rộng lớn khắp các vùng cũng làm cho tâm lý của phi công mệt mỏi với việc ứng phó với chính quyền địa phương mỗi khi hạ cánh.
.
Khi nghe dự báo thời tiết vào những ngày cuối tháng 10 trở nên tốt hơn tôi quyết định dành thời gian đi bay để luyện tập thêm kỹ năng XC và trau dồi thời gian cho mùa bay chính ở XCamp Thái Lan năm sau, 2018. Lên tới điểm bay thì các phi công trẻ đã bay trên núi và báo bộ đàm sẵn sàng rời đi XC. Nhanh chóng chuẩn bị trong vòng 5 phút với thiết bị gần như cài đặt sẵn từ những chuyến bay trước, tôi cất cánh trong gió hơi to. Việc cất cánh gần như bị fail 2 lần nếu không có đồng đội trợ giúp việc gỡ cành cây khô mắc vào dây.
.
.
Trong vòng 10 phút đầu tiên, tôi nhanh chóng lấy độ cao ở đầu đỉnh núi nơi có  House of Thermal lên tới cao độ 1200 là tôi rời đi nhanh khỏi khu vực này. Phía sau lưng dãy núi là một vùng sink rộng lớn. Thiết bị báo độ cao Oudie 4 liên tục báo độ tụt -2 đến -3m/s khiến cho tôi đảo mắt tìm một số vị trí hạ cánh khẩn cấp. Cao độ chỉ còn 600m thì tôi thực sự quan sát 3 vị trí có thể phù hợp nhất để hạ cánh. Tuy nhiên tôi cũng không quên quan sát 1 đám cháy nhỏ trên đỉnh dãy núi nhỏ phía gần nhà máy nghiền đá. Phi thẳng đến phía sau gió của đám cháy thì tôi chỉ còn khoảng 400m so với cao độ nước biển, từ vị trí này tôi ngửi rõ mùi khói của cây cỏ và bắt đầu nhận ra khá nhiều tro bụi bay lên theo gió. Lập tức Oudie 4 báo Dù đang vào vùng lift. Hiện tượng chao đảo và giật mạnh bắt đầu tác dụng ngay lên cánh dù khiến việc điều khiển cần phải nhay nhạy hơn bao giờ hết. Rất may đai ngồi của tôi khá nặng và có thể hấp thu phần lớn nhiễu động như hệ giảm xóc của xe địa hình mà những đai ngồi hạng nhẹ không thể nào thư giãn được. Tôi bay lòng vong trong dòng thermal mạnh chừng 10 phút thì leo lên độ cao 1000m và từ đây trở đi mọi thứ êm dịu lại rất nhiều.
.
Tôi  tiếp tục chuyến bay xa sau đường lượn đầu khá gian nan. Tuần đầu tháng 10-2017 ở khu vực Miền bắc Vietnam là hoàn lưu cơn bão số 6. Thiên tai khắc nghiệt khiến cả vùng rộng lớn huyện Chương Mỹ trên tuyến bay đường trường ở điểm Bay Đồi bù chìm trong bể nước vì vỡ đê cứu Hà nội ngập. Vậy là cả tháng 10 không khí ẩm ướt, sân ruộng ngập sình lầy và gió mưa thì không hoàn toàn ủng hộ. Lướt qua khu vực này ở độ cao trên 1000m mà thấy ái ngại việc hạ cánh xuống những thửa ruộng lấp lánh phản chiếu nắng vì ướt sâm sấp. Không bẩn người cũng ướt dù.
.
.
Khi đi được khoảng 50km thì thách thức lớn nhất đối với tôi là tầm nhìn xa tại khu vực này. Theo tính toán và quan sát con đường quốc lộ, tôi biết mình đã gần đến Ngã ba đường trước khi vào Rừng Tự nhiên Cúc Phương. Trong đầu tôi lên ngay 2 kế hoạch để lựa chọn tuyến bay trước khi quá muôn. Có thể rẽ trái về Ninh Bình hoặc Rẽ phải về Bãi Nhạ (một điểm bay ở Hòa Bình). Cả 2 phương án này đều tránh được vượt qua khu rừng tự nhiên rộng lớn gần như không có bóng người.
.
Lúc này tầm nhìn ngắn không giúp tôi quan sát được phía xa bên kia của bìa rừng. Nhanh chóng quyết định về Bãi Nhạ, điểm bay cũng thuận với Hướng gió. Nếu không có Thermal tôi cũng vẫn có thể soaring lên tiếp tục vài km nữa. May mắn thay trên đường lượn tôi gặp một đám mây đang hình thành lập tức tôi chuyển hướng bay đến đó. Gió lớn và sức hút của đám mây giúp tôi dạt qua gần 1/2 độ rộng của cánh rừng. Nhìn thẳng xuống dưới là một thảm xanh đậm của rừng cây nhiệt đới của rừng bảo tồn mà tôi không dám nghĩ đến những tình huống tiêu cực như tung dù phụ hay hạ cánh khẩn cấp. Tuy nhiên sự lo lắng lập tức được thay thếvới những phản ứng quen thuộc của cánh dù Zeno là sự ổn định và khả năng leo liên tục trong thermal.  Lúc này tuyến bay dự kiến 70km  tôi chuẩn bị cách đây nhiều năm mới phát huy tác dụng. Tôi lập tức bỏ Bãi Nhạ và chuyển theo lộ trình mới về phía Cẩm Thủy Thanh hóa. Đường lượn dài 20km từ Cúc phương đưa tôi thẳng qua Cẩm Thủy mà vẫn còn khoảng 400m. Kế hoạch 70km đã hoàn thành tôi có thể thư giãn hạ cánh ở đây vì đã thấp và trời đã về chiều. Tuy nhiên cánh dù của tôi thi tham vọng hơn như vậy. Tín hiệu lực nâng rất nhỏ báo ra từ Vario trên khu vực hạ cánh khiến tôi phải chú ý.  Nhanh chóng quan sát thấy 1 con chim ưng cũng đang xoay tròn phía xa trên đỉnh đồi tôi thẳng tiến đến và chia sẻ luồng khí nóng cuối cùng trong ngày. Tôi bay ở mức độ cận trên của dù. Thế nhưng với thiết kế đặc biệt của Luc Arman giúp tôi duy trì vòng quay đều đặn  trong lõi từ 0.5m/s đến 0.7m/s, leo từ 400m lên 1000m. Đây mơi thực sự là đường lượn cuối trong ngày tuyệt vời này. Tôi thẳng tiến và nhìn trên GPS báo trên 94km. Phía xa là vùng đồi núi cây cao khó có khả năng vượt 100km, tôi  nhận thấy có một sân vận động rất lớn phía dưới. Hạ cánh ngay lập tức vào Sân vận động này sẽ giúp tôi cải thiện tâm lý vì ngay hôm trước tôi đã có 1 pha hạ cánh không thành công bẩn hết cả đai Exoceat. Tôi đã quyết định đúng khi hạ cánh ở đây. Hôm nay là ngày hội thao của các cháu học sinh cấp 2 huyện Ngọc Lặc. Các cháu lần đầu tiên thấy một cánh dù lượn hạ xuống thay vì xem TV. Một anh công an Xã ra hỏi han ân cần thay vì lo lắng. Tôi nghĩ thầm cảm ơn các CLB Dù lượn khác như VWHN và HNPG đã có nhiều  các công tác vềtruyền thông trên Truyền hình khiến bộ môn Dù lượn trở nên quen thuộc hơn với nhiều vùng tỉnh thành ở Vietnam.
.
Sau khi gấp dù và chụp ảnh kỷ niệm cùng các cháu, tôi ra đường mòn HCM đón xe về Chợ Cá để lấy xe của mình. Xe khách Hoàng Phương đi đường bộ 130km giá 100K. Tôi nhắn tin cho đồng đội: " Hôm nay đã phá kỷ lục Đồi Bù" 
 
 Lê Hoàng Bách

Bình luận